Trong tháng 5 tôi đọc các sách lịch sử trong Cưu Ước. Sách 2 Sa-mu-ên có câu chuyện về vua Đa-vít bày tỏ lòng nhân từ với dòng dõi Giô-na-than, người anh em kết nghĩa của Đa-vít và là con trai vua Sau-lơ. Theo lời thỉnh cầu của dân dự muốn có vua cai trị mình như mọi dân tộc chung quanh, Ngài chọn Sau-lơ làm vị vua đầu tiên của Do-thái. Tuy tài giỏi nhưng Sau-lơ không nhất lòng với Chúa, nên Ngài dự bị Đa-vít để gầy dựng giang sơn cho tuyển dân của Chúa. Vì thế Sau-lơ coi Đa-vít như kẻ thù và luôn tìm cách giết hại. Mặc dù Giô-na-than đã nhiều lần cứu mạng Đa-vít, nhưng cả nhà Sau-lơ, kể cả Giô-na-than, đều trở thành thù nghịch với Đức Chúa Trời và bị tận diệt khi Đa-vít thống nhất lãnh thổ.
Đoạn 9 của 2 Sa-mu-ên nói về việc vua Đa-vít, vì cớ Giô-na-than, muốn tìm dòng dõi còn sót lại của Giô-na-than để ban ơn cho. Và vua tìm được một người con trai bị liệt đôi chân từ hồi còn nhỏ. Tên người này là Mê-phi-bô-sết, theo tiếng Hê-bơ-rơ có nghĩa là “người rải sự nhục nhã.” Lúc đó đang cư ngụ tại Lô-đê-ba, phía đông sông Giô-đanh. Lô-đê-ba có nghĩa là “mảnh đất hoang phế.” Đa-vít trả lại cho Mê-phi-bô-sết hết của cải thuộc dòng họ Sau-lơ, và cho ông được ăn uống trên bàn với mình. Thật là một lòng nhân từ, vị tha của một người tin kính Đức Chúa Trời.
Câu chuyện này phản ảnh tấm lòng của Đức Chúa Trời với Cơ-đốc nhân. Lòng vị tha của Đa-vít bày tỏ lòng nhân từ của Đức Chúa Trời. Loài người chúng ta giống như Mê-phi-bô-sết, thuộc dòng dõi tội nhân như những “người rải sự nhục nhã,” có đời sống bị tội lỗi làm chủ như đang sống trên “mảnh đất hoang phế” lẽ thật của Đức Chúa Trời. Nhưng vì là con cái của Đức Chúa Jêsus Christ, như Mê-phi-bô-sết là con trai của Giô-na-than, mà chúng ta được Đức Chúa Trời cho trở lại trước mặt Ngài, như Mê-phi-bô-sết hàng ngày được ăn uống trên bàn vua Đa-vít.
Lòng yêu thương của vua Đa-vít được bày tỏ bằng việc làm và lẽ thật. Giống Lời Chúa khuyên các Cơ-đốc nhân chúng ta trong 1 Giăng 3:18, “Hỡi các con cái bé mọn, chớ yêu mến bằng lời nói và lưỡi, nhưng bằng việc làm và lẽ thật.” Tôi thật lòng tạ ơn Chúa vì nhận thấy bạn đã nhiều lần bày tỏ lòng yêu thương đó.
Nguyện xin Chúa cho hết thảy Cơ-đốc nhân chúng ta luôn làm được như vậy.
Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn,
Mục sư Bùi Thế Hiền
Đoạn 9 của 2 Sa-mu-ên nói về việc vua Đa-vít, vì cớ Giô-na-than, muốn tìm dòng dõi còn sót lại của Giô-na-than để ban ơn cho. Và vua tìm được một người con trai bị liệt đôi chân từ hồi còn nhỏ. Tên người này là Mê-phi-bô-sết, theo tiếng Hê-bơ-rơ có nghĩa là “người rải sự nhục nhã.” Lúc đó đang cư ngụ tại Lô-đê-ba, phía đông sông Giô-đanh. Lô-đê-ba có nghĩa là “mảnh đất hoang phế.” Đa-vít trả lại cho Mê-phi-bô-sết hết của cải thuộc dòng họ Sau-lơ, và cho ông được ăn uống trên bàn với mình. Thật là một lòng nhân từ, vị tha của một người tin kính Đức Chúa Trời.
Câu chuyện này phản ảnh tấm lòng của Đức Chúa Trời với Cơ-đốc nhân. Lòng vị tha của Đa-vít bày tỏ lòng nhân từ của Đức Chúa Trời. Loài người chúng ta giống như Mê-phi-bô-sết, thuộc dòng dõi tội nhân như những “người rải sự nhục nhã,” có đời sống bị tội lỗi làm chủ như đang sống trên “mảnh đất hoang phế” lẽ thật của Đức Chúa Trời. Nhưng vì là con cái của Đức Chúa Jêsus Christ, như Mê-phi-bô-sết là con trai của Giô-na-than, mà chúng ta được Đức Chúa Trời cho trở lại trước mặt Ngài, như Mê-phi-bô-sết hàng ngày được ăn uống trên bàn vua Đa-vít.
Lòng yêu thương của vua Đa-vít được bày tỏ bằng việc làm và lẽ thật. Giống Lời Chúa khuyên các Cơ-đốc nhân chúng ta trong 1 Giăng 3:18, “Hỡi các con cái bé mọn, chớ yêu mến bằng lời nói và lưỡi, nhưng bằng việc làm và lẽ thật.” Tôi thật lòng tạ ơn Chúa vì nhận thấy bạn đã nhiều lần bày tỏ lòng yêu thương đó.
Nguyện xin Chúa cho hết thảy Cơ-đốc nhân chúng ta luôn làm được như vậy.
Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn,
Mục sư Bùi Thế Hiền