Kinh Thánh nói Sa-lô-môn là vua khôn ngoan nhất trong lịch sử Do-thái. Khi mới lên ngôi, vua được Đức Chúa Trời ban cho một điều ước, và Sa-lô-môn không ao ước được giầu sang, tôn trọng, hay quyền lực, nhưng vua chỉ xin Chúa cho có đủ khôn ngoan để cai trị quốc gia. Kết quả là trong bốn mươi năm trị vì, Do-thái có lãnh thổ rộng nhất, và cường thịnh hơn tất cả các triều đại khác. Như vậy, khôn ngoan có phải là điều quan trọng nhất cho một người hay không?
Câu trả lời đúng có lẽ như thế này: Tùy theo đó là loại khôn ngoan nào. Gia-cơ 3:13-18 phân biệt hai sự khôn ngoan. Sự khôn ngoan thuộc về đất, xác thịt, hay ma quỷ thì mang lại tranh cạnh, xáo trộn, và đủ mọi sự ác. “Nhưng sự khôn ngoan từ trên mà xuống thì trước hết là thanh sạch, sau lại hòa thuận, tiết độ, nhu mì, đầy dẫy lòng thương xót và bông trái lành, không có sự hai lòng và giả hình” (Gia-cơ 3:17).
Sa-lô-môn có sự khôn ngoan từ trên mà xuống. Đó là sự khoan ngoan được Đức Chúa Trời ban cho. Nhờ vậy Sa-lô-môn thành công trên mọi phương diện. Tuy nhiên, sự thành công này có thể đã làm Sa-lô-môn quên đi mạng lệnh Chúa. Đó là không được lấy dân ngoại làm vợ. 1 Các Vua 11:2 giải thích: “Chúng nó thuộc về các dân-tộc mà Đức Giê-hô-va có phán với dân Y-sơ-ra-ên rằng: Các ngươi và chúng nó chớ đi lại giao-thông với nhau; vì chúng nó hẳn sẽ quyến-dụ lòng các ngươi hướng theo các thần chúng nó.” Và câu số 3 nói là Sa-lô-môn đã vi phạm điều này: “Sa-lô-môn trìu-mến những người nữ ấy. Người có bảy trăm hoàng-hậu, và ba trăm cung-nữ; chúng nó bèn làm cho người trở lòng.”
Việc Sa-lô-môn vấp phạm cũng không có gì lạ “vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 3:23). Cho nên dù khôn ngoan đến đâu một người cũng sẽ phạm tội cùng Chúa. Nhưng tạ ơn Đức Chúa Trời, nếu có đức tin nơi Chúa, Ngài là thành tín và công bình sẽ tha thứ chúng ta khỏi mọi điều gian ác.
Thành ra, nếu được chọn giữa đức tin và sự khôn ngoan, chắc tôi sẽ chọn phần đức tin. Còn bạn thì sao?
Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn,
Mục sư Bùi Thế Hiền
Câu trả lời đúng có lẽ như thế này: Tùy theo đó là loại khôn ngoan nào. Gia-cơ 3:13-18 phân biệt hai sự khôn ngoan. Sự khôn ngoan thuộc về đất, xác thịt, hay ma quỷ thì mang lại tranh cạnh, xáo trộn, và đủ mọi sự ác. “Nhưng sự khôn ngoan từ trên mà xuống thì trước hết là thanh sạch, sau lại hòa thuận, tiết độ, nhu mì, đầy dẫy lòng thương xót và bông trái lành, không có sự hai lòng và giả hình” (Gia-cơ 3:17).
Sa-lô-môn có sự khôn ngoan từ trên mà xuống. Đó là sự khoan ngoan được Đức Chúa Trời ban cho. Nhờ vậy Sa-lô-môn thành công trên mọi phương diện. Tuy nhiên, sự thành công này có thể đã làm Sa-lô-môn quên đi mạng lệnh Chúa. Đó là không được lấy dân ngoại làm vợ. 1 Các Vua 11:2 giải thích: “Chúng nó thuộc về các dân-tộc mà Đức Giê-hô-va có phán với dân Y-sơ-ra-ên rằng: Các ngươi và chúng nó chớ đi lại giao-thông với nhau; vì chúng nó hẳn sẽ quyến-dụ lòng các ngươi hướng theo các thần chúng nó.” Và câu số 3 nói là Sa-lô-môn đã vi phạm điều này: “Sa-lô-môn trìu-mến những người nữ ấy. Người có bảy trăm hoàng-hậu, và ba trăm cung-nữ; chúng nó bèn làm cho người trở lòng.”
Việc Sa-lô-môn vấp phạm cũng không có gì lạ “vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 3:23). Cho nên dù khôn ngoan đến đâu một người cũng sẽ phạm tội cùng Chúa. Nhưng tạ ơn Đức Chúa Trời, nếu có đức tin nơi Chúa, Ngài là thành tín và công bình sẽ tha thứ chúng ta khỏi mọi điều gian ác.
Thành ra, nếu được chọn giữa đức tin và sự khôn ngoan, chắc tôi sẽ chọn phần đức tin. Còn bạn thì sao?
Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn,
Mục sư Bùi Thế Hiền