Từ ngoài nhìn vào để so sánh hai vua Sau-lơ và Đa-vít, chúng ta không khỏi ngạc nhiên với một vài nghi vấn. Vấn đề đặt ra là vì sao Sau-lơ chỉ phạm tội có hai lần mà Đức Chúa Trời lại ruồng bỏ, trong khi Đa-vít phạm hết tội này đến tội khác kể cả những tội ngay chúng ta cũng không hề dám vấp phạm, vậy mà Đức Chúa Trời lại thương yêu. Có phải Ngài thiên vị hay không? Nếu có thì sự công bằng của Ngài ở đâu? Để giúp trả lời nghi vấn này, chúng ta cần tìm hiểu câu Kinh Thánh trong 1 Sa-mu-ên 16:7: “Đức Giê-hô-va chẳng xem điều gì loài người xem; loài người xem bề ngoài, nhưng Đức Giê-hô-va nhìn thấy trong lòng.”
Kinh Thánh ghi lại hai lần việc Sau-lơ không nghe lời Chúa. Lần đầu tiên là lúc dân sự tập họp tại Ginh-ganh để chống lại người Phi-li-tin. Chúa dặn Sau-lơ chờ đợi Sa-mu-ên đến để dâng của lễ. Sau bảy ngày vẫn chưa thấy Sa-mu-ên đến và mọi người định bỏ về nên Sau-lơ làm công việc của thầy tế lễ mà dâng của lễ thiêu cho Chúa. Lần thứ hai là lúc Sau-lơ phải tận diệt dân A-ma-léc. Sau khi chiến thắng, Sau-lơ không nghe lời Chúa mà tha vua A-ma-léc đồng thời giữ lại những chiên bò tốt mà không tiêu diệt đi. Qua bề ngoài, tuy hai điều này không có gì trầm trọng đối với chúng ta, nhưng với Chúa đó là không biết vâng lời. Tuy Sau-lơ có bày tỏ lời ăn năn, nhưng Chúa biết trong lòng Sau-lơ không thực tâm, nên Ngài lìa bỏ người.
Ngược lại với Đa-vít thì lại khác. Mỗi khi vấp phạm và bị tiên tri Na-than chất vấn, vua ăn năn thống hối về tội lỗi của mình. Tấm lòng ăn năn được phô bày qua các bài Thi Thiên giúp chúng ta hiểu được tâm trạng của Đa-vít. Nhưng Đức Chúa Trời chắc không cần phải đọc thơ Đa-vít làm mới nhận biết được lòng ăn năn thực sự đó. Hơn thế nữa, dù phạm tội rất nhiều, Đa-vít không bao giờ bất tuân lời Chúa, ngoại trừ một lần cho kiểm kê dân số. Vì thế, Chúa ban phước cho nhà Đa-vít để làm vua đời đời trên dân sự của Ngài. Chúa Jêsus sinh ra trong dòng dõi Đa-vít và làm vua đời đời của tất cả Cơ-đốc nhân chúng ta.
Tất cả Cơ-đốc nhân, kể cả bạn và tôi, đều phạm tội. Nhưng giống như vua Đa-vít, chúng ta ăn năn tội lỗi mình nên được Chúa Jêsus ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là kẻ tin danh Ngài như Giăng 1:12 ghi nhận.
Nguyện xin Chúa ở cùng bạn luôn luôn, và cho tất cả chúng ta có cơ hội cộng tác với nhau xây dựng Hội Thánh Chúa.
Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn,
Mục sư Bùi Thế Hiền
Kinh Thánh ghi lại hai lần việc Sau-lơ không nghe lời Chúa. Lần đầu tiên là lúc dân sự tập họp tại Ginh-ganh để chống lại người Phi-li-tin. Chúa dặn Sau-lơ chờ đợi Sa-mu-ên đến để dâng của lễ. Sau bảy ngày vẫn chưa thấy Sa-mu-ên đến và mọi người định bỏ về nên Sau-lơ làm công việc của thầy tế lễ mà dâng của lễ thiêu cho Chúa. Lần thứ hai là lúc Sau-lơ phải tận diệt dân A-ma-léc. Sau khi chiến thắng, Sau-lơ không nghe lời Chúa mà tha vua A-ma-léc đồng thời giữ lại những chiên bò tốt mà không tiêu diệt đi. Qua bề ngoài, tuy hai điều này không có gì trầm trọng đối với chúng ta, nhưng với Chúa đó là không biết vâng lời. Tuy Sau-lơ có bày tỏ lời ăn năn, nhưng Chúa biết trong lòng Sau-lơ không thực tâm, nên Ngài lìa bỏ người.
Ngược lại với Đa-vít thì lại khác. Mỗi khi vấp phạm và bị tiên tri Na-than chất vấn, vua ăn năn thống hối về tội lỗi của mình. Tấm lòng ăn năn được phô bày qua các bài Thi Thiên giúp chúng ta hiểu được tâm trạng của Đa-vít. Nhưng Đức Chúa Trời chắc không cần phải đọc thơ Đa-vít làm mới nhận biết được lòng ăn năn thực sự đó. Hơn thế nữa, dù phạm tội rất nhiều, Đa-vít không bao giờ bất tuân lời Chúa, ngoại trừ một lần cho kiểm kê dân số. Vì thế, Chúa ban phước cho nhà Đa-vít để làm vua đời đời trên dân sự của Ngài. Chúa Jêsus sinh ra trong dòng dõi Đa-vít và làm vua đời đời của tất cả Cơ-đốc nhân chúng ta.
Tất cả Cơ-đốc nhân, kể cả bạn và tôi, đều phạm tội. Nhưng giống như vua Đa-vít, chúng ta ăn năn tội lỗi mình nên được Chúa Jêsus ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là kẻ tin danh Ngài như Giăng 1:12 ghi nhận.
Nguyện xin Chúa ở cùng bạn luôn luôn, và cho tất cả chúng ta có cơ hội cộng tác với nhau xây dựng Hội Thánh Chúa.
Hãy vui mừng trong Chúa luôn luôn,
Mục sư Bùi Thế Hiền